Từ "khôn khéo" trong tiếng Việt được dùng để miêu tả một người có khả năng xử lý tình huống một cách thông minh và khéo léo. "Khôn" có nghĩa là thông minh, sắc sảo, còn "khéo" có nghĩa là khéo léo, tinh tế trong cách làm việc hoặc ứng xử. Khi kết hợp lại, "khôn khéo" thường chỉ những người biết cách giao tiếp, ứng xử một cách tinh tế, không để lại ấn tượng xấu trong mắt người khác.
Ví dụ sử dụng:
"Cô ấy rất khôn khéo trong việc giải quyết mâu thuẫn giữa bạn bè."
(Ý nghĩa: Cô ấy biết cách xử lý mâu thuẫn một cách thông minh và khéo léo, giúp mọi người hòa hợp trở lại.)
"Để thành công trong kinh doanh, bạn cần phải khôn khéo trong việc đàm phán và thuyết phục khách hàng."
(Ý nghĩa: Để đạt được thành công trong kinh doanh, bạn cần có khả năng ứng xử và thuyết phục một cách thông minh và tinh tế.)
Phân biệt các biến thể:
Khôn ngoan: Tương tự như "khôn khéo", nhưng có phần nhấn mạnh đến sự thông minh, sự hiểu biết hơn là sự tinh tế trong ứng xử.
Khéo léo: Tập trung vào khả năng thao tác, làm việc một cách tinh xảo, không chỉ trong giao tiếp mà còn trong các công việc thủ công.
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Khôn ngoan: Người có trí tuệ, biết cách xử lý vấn đề một cách thông minh.
Khéo léo: Người có kỹ năng tốt trong việc làm gì đó, có thể không chỉ trong giao tiếp mà còn trong mọi lĩnh vực khác.
Tinh tế: Chỉ sự nhạy bén và khả năng cảm nhận sâu sắc về tình huống hoặc con người.
Các cách sử dụng khác nhau:
Khôn khéo trong giao tiếp: Chỉ những người biết cách nói chuyện, truyền đạt ý tưởng một cách hiệu quả.
Khôn khéo trong công việc: Chỉ những người có khả năng quản lý và làm việc nhóm tốt, biết cách lãnh đạo và khuyến khích đồng nghiệp.
Kết luận:
Tóm lại, "khôn khéo" là một phẩm chất quý giá trong cuộc sống, giúp con người xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp và đạt được thành công trong công việc.